~Welcome to ELF's house~
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.



 
Trang ChínhLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập

 

 [27/02/2012] Sáu câu chuyện về Han Geng đăng trên tạp chí TRENDS HEALTH March Issue

Go down 
Tác giảThông điệp
Elf_vampire_13
Admin
Admin
Elf_vampire_13


Tổng số bài gửi : 100
Points : 4692
Join date : 09/04/2012
Age : 24
Đến từ : Sapphire Blue Land

[27/02/2012] Sáu câu chuyện về Han Geng đăng trên tạp chí TRENDS HEALTH March Issue Empty
Bài gửiTiêu đề: [27/02/2012] Sáu câu chuyện về Han Geng đăng trên tạp chí TRENDS HEALTH March Issue   [27/02/2012] Sáu câu chuyện về Han Geng đăng trên tạp chí TRENDS HEALTH March Issue I_icon_minitimeTue Apr 10, 2012 3:04 pm

Phỏng vấn độc quyền Han Geng

Sáu câu chuyện về Han Geng


Lời tựa:

Ngày 09/02, Han Geng kỷ niệm sinh nhật lần thứ 28. Tuổi hai tám vẫn còn khá phức tạp. Tôi hỏi anh ấy muốn trở thành người thế nào? Anh ấy im lặng một lúc và nói anh ấy không muốn áp đặt bất cứ hình ảnh nào cá nhân lên mình.. Đồng thời anh ấy cũng không muốn bỏ lỡ cung bậc tình cảm nào, đời người nên trải qua mọi thăng trầm của cuộc sống. Không tự gây áp lực, không có nghĩa là không quan tâm. Là đại diện với hình ảnh vui vẻ cho một năm 2012 chống lại muộn phiền của Trend Health, Han Geng đã được mời đến Italy thực hiện bộ ảnh và chia sẻ sáu câu chuyện về bản thân: từ bỏ, đối mặt, thể hiện, trưởng thành, theo đuổi hạnh phúc và bí mật cuộc đời.

Câu chuyện thứ nhất: Luo Fa Zhi Yi (Cắt tóc và thay đổi trang phục)

Trong kinh Phật có một câu chuyện kể về Shakyamuni trước khi người trở thành Phật, tựa đề là "Luo Fa Zhi Yi". Khi ấy người vẫn còn là hoàng tử Siddhartha, người đã dùng kiếm cắt tóc để tỏ rõ quyết tâm và nói “ Hôm nay ta xuống tóc với hy vọng rũ sạch muộn phiền, thói hư tật xấu và nghiệp chướng. Ta sẽ tập trung vào suy ngẫm chiêm nghiệm và hy vọng sẽ sớm được giác ngộ chân lý”.

Khi cắt tóc để Ming (tức là làm cho con người trở nên kiên định), phải cắt không do dự , cần một chút dũng khí. Vì vậy khi tôi biết việc đầu tiên phải làm theo kế hoạch là cắt tóc, tôi đã cảm thấy có chút băn khoăn, vì nhiều năm rồi tôi chưa hề cắt tóc như vậy.

Xuất hiện với hình ảnh hoàn toàn mới, liệu điều đó có lại tạo cơ hội cho người khác phán xét và bình phẩm?

Tôi găp khá nhiều fan trong suốt chuyến đi Ý. Có một số là sinh viên Trung Quốc học tập tại nước ngoài, có một số không phải người Trung Quốc nhưng nói được tiếng Trung, và một số người Ý bản địa. Họ đứng ở ngoài khách sạn đợi từ sáng đến tối. Và suy nghĩ đầu tiên của tôi là thời tiết lạnh cóng như vậy, nếu cha mẹ họ biết, họ sẽ đau lòng biết bao. Sau đó tôi tự hỏi tôi là ai mà lại được nhiều sự ủng hộ và lòng mến mộ đến thế cũng như tôi sẽ phải làm gì để không làm phụ tình yêu của họ dành cho tôi.

Trong cơ số các giải thưởng mà tôi nhận được, các fan đóng vai trò lớn trong các giải bình bầu nổi tiếng. Nhiều lúc tôi nhìn lại, tôi không chắc những điều cần làm. Tôi nên làm gì để hoàn thiện hình ảnh “ Han Geng” trong tim họ. --- lần nào tôi khước từ hoặc thay đổi đôi chút họ đều quan tâm và nói “ Đừng đừng, anh nên thế kia”. Nhiều lúc, tôi cảm thấy thật buồn cười tự hỏi: Han Geng là ai? Là các bạn hay là tôi? Mặc dù là thần tượng, nhưng không có nghĩa là tôi không có thực. Tôi cũng có những thói xấu. Tôi hy vọng mọi người nhìn và cảm nhận cái tôi thực của tôi, chứ không phải dưới vỏ bọc của một thần tượng.

Thật ra càng quan tâm, sẽ càng cẩn thận trong việc xây dựng hình tượng, để rồi sau đó bạn sẽ đánh mất bản thân mình và kết quả sẽ đi ngược lại những gì mong muốn. Vì thế tôi chỉ đơn giản lùi lại và tìm kiếm bình yên trong tâm hồn. Có một thời gian, tôi háo hức đóng phim, phát điên lên vì các bộ phim, nếu có bất kỳ vai nào cũng sẽ đồng ý. Nhưng rồi vì một vài lý do, tôi đã không được chọn. Tôi đã cảm thấy vô cùng tiếc nuối và luôn tự hỏi bản thân tại sao người được chọn không phải là tôi. Khi tôi không nghĩ về điều đó nữa và chấp nhận số phận, thì lại có 70 hay 80 kịch bản gửi đến cho tôi. Cứ như số phận trêu ngươi vậy. Giờ nghĩ lại, tôi giờ đã chín chắn hơn trước nhiều, cái mà tôi đang nói là khi bạn nhận ra được giá trị của mình thì người khác cũng có thể thấy được.

Vậy là câu chuyện thứ nhất tôi muốn chia sẽ không phải là đề cập đến chuyện cắt tóc mà là câu chuyện về chuyện học cách từ bỏ lúc nào là đúng lúc.

Câu chuyện thứ hai: Ốc sên nhỏ

Bài hát "Gió Lốc", sáng tác bởi Huang Weiwen dành tặng Eason Chan có câu: "Bất ngờ, mùa thu đã ở đây. Nhìn quanh, tôi đã có những gì mọi người ao ước: rượu, ô tô thể thao, máy quay phim và đồng hồ vàng”. Cách dùng từ có lẽ phô trương, nhưng lại phản ánh đươc những cung bậc cảm xúc khác nhau.

Khi tôi là ca sỹ trên sân khấu, mọi ánh đèn đều chiếu sáng nơi tôi. Ánh đèn chói khiến tôi không thể mở mắt. Đó là thế giới ánh sáng vượt ngoài sức tưởng tượng của bạn. Thậm chí cả bản thân tôi sẽ cảm thấy vô cùng kích thích, máu chảy rần rật trong động mạch, và tâm trạng phấn chấn cao độ. Nhưng sau ba phút đó, rời khỏi sân khấu, đó cũng là nên tối nhất mà bạn cũng không thể tưởng tượng được. Thực tế cuộc sống của tôi cũng giống như khoảng thời gian ở trong cánh gà. Thực ra, cuộc đời tôi cũng giống như thời khắc bước xuống sân khấu. Tất cả những niềm vui và giọt nước mắt từ phía đám đông chỉ đến từ hình ảnh được chiếu sáng trên sân khấu nhưng khi về nhà, tôi chỉ có một mình, ăn bát mỳ xào hoặc miếng bánh thịt quê nhà, chẳng có gì khác biệt.

Tôi đã trải qua khoảng thời gian khó khăn nhất trước khi rời khỏi SJ. Hầu hết thời gian đó, tôi không dám nhìn mình trong gương, chỉ luẩn quẩn, và cố lờ đi hy vọng mọi chuyện trở nên tốt hơn, cho đến tận khi mọi chuyện đi quá giới hạn. Thực tế, tâm trí tôi đã đầy các lỗ hổng trong cuộc trốn chạy.

Trước đó, tôi đã đọc một mẩu chuyện như thế này: chú ốc sên nhỏ hỏi mẹ nó rằng: Mẹ ơi, taị sao chúng ta sinh ra đã phải mang trên mình chiếc vỏ vừa cứng vừa nặng?" Mẹ ốc sên mới nói, "Vì chúng ta không có bộ xương để chống đỡ cơ thể mình, chúng ta chỉ có thể bò, nhưng lại không thể bò nhanh.." Chú ốc sên nhỏ liền hỏi: Chị sâu bướm cũng đâu có bộ xương và cũng không thể bò nhanh, sao chị ấy không phải mang chiếc vỏ vừa nặng vừa cứng như thế này?” Ốc sên mẹ bèn trả lời, "Vì chị sâu bướm rồi sẽ trở thành bướm và bầu trời sẽ bảo vệ chị ấy." Ốc sên nhỏ lại hỏi, "Nhưng em giun đất cũng đâu có xương và cũng không thể bò nhanh, không thể trở thành bướm, tại sao em ấy lại không phải mang chiếc vỏ vừa cứng vừa nặng trên lưng?" Ốc sên mẹ liền trả lời, "Đó là bởi vì em giun đất có thể đào đất và đất mẹ sẽ bảo vệ cho em ấy. Ốc sên nhỏ khóc và nói, "Chúng ta thật đáng thương! Không có bầu trời bảo vệ và đất mẹ cũng không bảo vệ chúng ta." Ốc sên mẹ bèn an ủi, "Chúng ta có chiếc vỏ của chúng ta mà! Chúng ta không phải phụ thuộc vào bầu trời hay đất mẹ, tự chúng ta tự dựa vào chính bản thân mình."

Vậy là, chẳng có gì là to tát cả. Nếu ai đó thích tôi, tôi sẽ nỗ lực hết sức để cống hiến màn biểu diễn hay nhất chỉ trong vài phút. Ngày nào đó, nếu không còn ai thích tôi nữa thì sẽ giã từ. Nếu tôi cảm thấy đơn độc và buồn chán, tôi sẽ tìm đến một vài người bạn của tôi, cùng đi ăn uống, hay chơi tennis cùng nhau. Nếu tôi bị thất tình, tôi sẽ buồn rầu, ủ rũ, sẽ đi uống đến say và khóc rồi tự hỏi “Sao cô ấy không quan tâm đến tôi?” Nếu tôi nhìn thấy cái mà tôi rất thích, tôi sẽ mua nếu tôi có thể. Tất cả cung bậc cảm xúc của con người chúng ta đều nên tải qua. Trốn chạy đều không giải quyết được vấn đề.

Đó là câu chuyện thứ hai tôi muốn kể.

Câu chuyện thứ ba: Đại Võ Sinh

Khi bộ phim “Đại Võ Sinh” công chiếu, một cuộc phóng vấn đã diễn ra

Phóng viên: Bộ phim này là để dành cho các fan anh nghĩ thế nào?
Han Geng: Anh đã xem bộ phim chưa? Phóng viên: Chưa.
Han Geng: Thế sao anh nghĩ bộ phim này là để dành cho các fan
Phóng viên: Mọi người đều nói thế.

"Mọi người đều nói thế" – thái độ đương nhiên công nhận thế này thật đáng sợ. Có những người thích phê bình người khác, nhưng họ cosbao giờ hiểu những nỗ lực thực sự và cảm xúc mà mục tiêu họ đang nhắm tới bởi vì họ không phải là người ở trong tình huống đo. Và tệ nhất là hầu hết những lời phê bình đánh giá được đưa ra khi họ chưa hề năm bắt được toàn bộ câu chuyện. Vậy đó bạn có thể tưởng tượng ra được sự tàn nhẫn của những lời phê bình đó gây ra.
Một câu chuyện khác: Vấn đề đạo đức không phải cứ được xác định chỉ bởi vì bên kia chọn cách giữ im lặng giải quyết vấn đề.
Trong suốt quá trình quay Đại Võ Sinh, có một cảnh Mạnh Khuê (vai diễn của Han Geng) nổ bùng và trói chặt tất cả cảm xúc của anh ấy lại. Tôi chưa hề học qua lớp diễn xuất bài bản trước đó, tôi và đoàn làm phim đã thảo luận với nhau để tìm ra cách diễn cảnh này tốt nhất. Chúng tôi đã thử nhiều lần, nhưng vẫn không đạt được như tôi mong đợi. Cuối cùng chúng tôi quyết định làm theo cách đơn giản nhất, tôi sẽ làm gì khi tôi ở tình huống giống như Mạnh Khuê? La hét? Tức giận? La lối om sòm? Cuối cùng tất cả tùy theo bản năng để bộc lộ cảm xúc tự nhiên nhất.
Trong hai năm qua, tôi đã được cách tốt hơn để thể hiện bản thân mình, nêu được ý kiến cá nhân với người khác, nói cho họ hiểu tôi là người thế nào, không bằng lời nói mà bằng hành động.
Nhiều người nghĩ tôi sẽ hành xử giống như thần tượng trong các bộ phim hay chỉ toàn chuyên tâm hát các ca khúc giai điệu nhanh mạnh – nhưng những gì tôi làm sẽ khiến mọi người ngạc nhiên. Tôi thích nhạc jazz và rock và tôi sẽ thêm những yếu tố này vào trong âm nhạc của tôi. Ước mơ của tôi luôn là trở thành một diễn viên giỏi, chứ không phải một ca sỹ tốt, và tôi chẳng phải giấu giếm hay phấn đấu để đạt được những thành tích huyền thoại trong âm nhạc.
Đường tắt không phải con đường mà tôi sẽ chọn – đó là lời nhắn thứ ba của Han Geng.

Câu chuyện thứ 4: 28 tuổi

Câu hỏi thường xuyên được hỏi gần đây là “ Anh có cảm thấy Festival Gala mùa xuân CCTV đã tăng mức độ nổi tiếng của anh và những vất vả của anh đã được đền đáp”.
Câu trả lời của tôi là không, Tôi chưa bao giờ thấy bản thân mình là một người phi thường. Niềm vui lớn nhất của tôi bây giờ là được làm điều tôi thích, chọn điều tôi muốn, và có tự do hơn để phát triển. Tôi nghĩ tôi thực sự khá may mắn, còn có nhiều người làm việc vất vả hơn tôi. Đây mới chỉ là bắt đầu, còn nhiều chướng ngại nữa trong tương lai và tôi sẽ làm điều tốt nhất mà tôi có thể.
Nghe có vẻ hình thức quá không? Tôi nghĩ thời gian sẽ chữa lành mọi vấn đề.
Hôm 09/02 tôi tròn 28 tuổi, lứa tuổi khá rắc rối. Tôi đã thực sự trưởng thành chưa nhỉ? Thậm chí cộng sự của tôi vẫn còn phàn nàn là tôi còn quá trẻ con. Nhưng tôi có thực sự vẫn là một đứa trẻ? Ăn khi tôi đói, ngủ gật khi đang đi vệ sinh, om sòm khi thấy không vui và mọi vấn đề đều tan biến khi tôi vui vẻ.
Trong concert năm 2012 của tôi tại Bắc Kinh, có một lần tôi đã có nhắc tới trong VCR bài hát “Because of Dream” “Tôi nghĩ tôi là một người bình thường đi trong một hành trình khác thường”. Ví dụ, tôi không thích tổ chức sinh nhật vì tôi nghĩ đó chỉ là một cái cớ để mọi người tiệc tùng và vui vẻ. Ngoài sinh nhật ra chúng ta vẫn có thể làm như vậy, đúng chứ? Tôi không thích phóng đại và điều này không hợp với một người tính khí kín đáo như tôi.
Trong chuyến bay đến Italy, tại bộ phận hải quan của sân bay, tôi và cả đoàn đã bị gọi vào một phòng nhỏ để kiểm tra. Hầu hết mọi người đều tức tối, tôi thì không. Cứ để hải quan làm những gì họ muốn, vậy là dễ nhất. Quan điểm của tôi là “Đúng đắn nhất là cứ để mọi thứ diễn ra thông thường như nó vẫn thế. Bạn không vui vì bạn chấp nhận đi theo đường tắt. Trong thời buổi hiện đại này, chúng ta phải phấn đấu để đơn giản cuộc sống phức tạp này và không thổi phồng nó, vì cảm xúc và mong muốn quá mức của chúng ta.
Điều lớn nhất mà tôi đạt được trong 28 năm qua – càng có nhiều tán thưởng tôi lại càng có thể điềm tĩnh và nhìn nhận điều tôi thực sự muốn. Tôi sẽ còn thay đổi thế nào nữa trong tương lai, cứ để tự nhiên vậy.
Tôi không có tham vọng khi mọi người trong tương lai nhắc đến tôi sẽ nói Han Geng không tồi đâu.

Câu chuyện thứ 5: Bí mật để thành công

Tinh thần của đoạn này sẽ để đề cập đến cuộc sống thành công, đừng sợ và đừng hối hận
Ngày tôi tốt nghiệp trường trung học, tôi đã múa một chút điệu “Bắt đầu cuộc chinh phục”. 10 năm sau, tôi vẫn đang bắt đầu cuộc chinh phục – 5 năm sau khi ra mắt và tôi vẫn đang nhận giải nghệ sỹ mới xuất sắc nhất, chẳng phải là khôi hài sao? 3 lần ra mắt trước khi tôi có thể đứng trên sân khấu riêng của mình, hát cả bài tự bằng sức mình, có thể không coi nó là cuộc chinh phục dài dặc được chăng? Nhưng tôi chưa bao giờ hay hối hận trước đó.
Khi tôi còn học trong trường, câu nói truyền cho tôi cảm hứng nhất chính là “bắt đầu mọi thứ từ điều thực tế và thiết thực nhất”. Vì vậy khi còn trong trường, chúng tôi thường phải dậy từ lúc 5 giờ sáng và tập đến tận 10 giờ sáng, giơ thẳng mỗi chân lên cao khoảng 1000-2000 lần một ngày. Giáo viên sẽ quan sát chúng tôi cùng với thước gỗ và sẽ đánh nếu như chân hạ thấp xuống. Sau mỗi lần tập luyện thường tôi không còn cảm giác ở chân nữa, nhưng không hề phàn nàn bởi sẽ lại bị phạt nếu giáo viên nghe được.
Bạn hỏi tôi bí quyết thành công là gì, thật ra chẳng có gì cả. Tất cả những người tôi đã bắt gặp và trải quá, dù không bằng phẳng, dù tính cả những khó nhọc tôi đã chịu đựng trước đó, tất cả đều “làm giàu” cho tôi và giúp tôi có thể trở thành tôi ngày hôm nay. Những kinh nghiệm và hiểu biết cuộc sống có lẽ đã vượt qua cả con số 28 tuổi, chúng giúp tôi tìm ra được con đường đúng đắn. Đối với thể còn hơn cả đủ.
Tôi là người truyền thống muốn lấy vợ và có con trong tương lai. Nhưng tôi lại hay tọc mạch và thích khám phá những cái mới, chơi trò chơi mới, gặp những người bạn mới, nỗ lực tạo ra những bước đột phá mới trong công việc, cải thiện bản thân nhiều hơn nữa. Nhưng điều quan trọng nhất không phải tôi thích cái cũ hay cái mới mà sau mỗi lần hoàn thành, tôi sẽ từ từ ngẫm nghĩ lại bản thân mình, nhìn lại những được mất trong suốt quá trình. Khi ngẫm nghĩ xong, với mục đích ban đầu và những gặt hái mới, mọi thứ sẽ sáng tỏ và bắt đầu một cuộc hành trình mới như một người mới.

Câu chuyện thứ sáu: Lương Triều Vỹ

Han Geng: Bố ạ, có chuyện gì vậy ạ?
Cha Han Geng: Không có chuyện gì thì không gọi cho con được à?
Han Geng: Ơ tại con không biết sẽ nói chuyện gì giờ …

Bố con tôi thường nói chuyện với nhau như thế đấy. Chúng tôi sẽ nói khi có điều gì đó và kết thúc khi sự việc đã được giải quyết. Trước mọi khởi hành và sau mỗi lần đến tôi đều gửi tin nhắn thông báo là tôi đã đến và đi an toàn.
Trước khi nối tiếng, tôi đều mong một ngày tôi sẽ thành công, khi đó tôi có thể mua cho bố mẹ một căn nhà tiện nghi, họ sẽ không phải làm việc vất vả nữa và tận hưởng cuộc sống. Khi đạt được điều đó rồi tôi lại nhận ra vật chất không thể lấp đầy trái tim trống vắng. Hạnh phúc của cha mẹ chỉ là ăn cùng bữa cơm và cùng trò chuyện.
Quay lại chủ đề, Lương Triều Vỹ đã đăng các hoạt động trong kỳ nghỉ của mình trên weibo.
Khi tôi đọc bài đăng đó, phản ứng đầu tiên của tôi là “Trời, anh ấy là thần tượng của mình. Sao mình không dành thời gian nghỉ ngơi giống như thế nhỉ? Năm nào cũng sẽ tự cho bản thân 1 tháng nghỉ ngơi. Và tôi sẽ dành thời gian để xem các chương trình truyền hình, quảng câu, xem những nơi mà tôi thích, rồi mua vé và bay thẳng đến đó. Tôi thậm chí sẽ không nhờ qua hãng du lịch, chỉ đặt chỗ khách sạn. Nếu tôi không biết sẽ làm gì, tôi sẽ ở trong khách sạn, tắm biển và đi uống tại câu lạc bộ ở địa phương. Làm bất cứ điều gì mà tôi thích. Trong cuộc sống thực tại chúng ta ít có khả năng thực hiện điều mình muốn, nên chúng ta ít khi vui vẻ trong cuộc sống thực tại.
Khi tôi không vui, tôi sẽ không nói gì cả, sẽ đi tập, và sau đó tôi sẽ cảm thấy khá hơn. Tự dưng sẽ thèm ăn, và tôi sẽ ăn gì đó, rồi đi tắm nước và nằm trên giường, uống một hộp sữa chua Mengniu. Tôi sẽ cảm thấy thoải mái và vui vẻ, thật đơn giản. Dưa hấu, dâu tây, nho, kiwi, dứa, lựu, táo xanh, cà chua, dưa chuột, cà rốt, khoai lang,… nếu tôi chọn, tôi sẽ chọn thật nhiều rau xanh và hoa quả trong bữa ăn vì chúng chứa nhiều vitamin, sắt và các khoáng chất- có lợi cho cơ thể. Uống nước chống khô da, ăn những thứ đó cũng chính là hạnh phúc. Các em nhỏ, đừng ăn biếng nhé. Tôi ngờ tôi đang lại tự mắc bệnh quảng cáo rồi. Trở lại với điểm chính, tinh thần câu chuyện cuôi này là mọi người hãy học cách theo đuổi hạnh phúc chính mình, dù thế nào đi nữa cũng thật đơn giản.

Credit:
English translation by 追随追梦的韩庚 @ gengbar
Vietnamese translation by dzodz @ hangengvn.com
TAKE OUT WITH FULL CREDIT
Về Đầu Trang Go down
https://sj-elf.forumvi.com
 
[27/02/2012] Sáu câu chuyện về Han Geng đăng trên tạp chí TRENDS HEALTH March Issue
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» [New] Super Junior Leeteuk tiết lộ bí mật đằng sau sự nổi tiếng trên toàn thế giới của mình
» Đăng ký sử dụng chữ ký hình
» [Other] Topic đăng kí yêu cầu Vietsub
» [Đăng kí] Sản phẩm Vietsub của member
» [Info] 21/04/2012

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
~Welcome to ELF's house~ :: HanGeng-
Chuyển đến